Tưởng nhớ bạn thơ Haijin Đỗ Tuyết Loan- Lê Văn Truyền

Năm 2012, mười năm sau khi nghỉ hưu và kết thúc công việc tại TP Hồ Chí Minh, tôi trở về Hà Nội. Được sự nhiệt tình giới thiệu của Thi huynh Đinh Nhật Hạnh, tôi bắt đầu làm quen với các bạn thơ haiku trong Câu Lạc Bộ Haikư Việt Hà Nội. Tôi vẫn nhớ không khí ấm áp buổi gặp mặt đầu tiên nhân dịp tất niên 2012 tại một cao ốc ở Liễu Giai. Ở đó các lão haijin và các bạn haijin trẻ cùng nhau ngâm nga những phiến khúc haikư. Bên cạnh các bạn haijin trẻ: Diêm Thị Thoa, Đồng Thị Như Trang… các nữ haijin đàn chị Nguyễn Hoàng Lâm, Nguyễn Thị Kim, Nguyễn Thị Bình, Nguyễn Thị Mai Liên và đặc biệt chị Đỗ Tuyết Loan đã để lại trong lòng tôi những ấn tượng đặc biệt về nhiệt tình đối với haiku, với tập thể Câu Lạc Bộ và sự nền nã, ấm áp trong mối quan hệ giữa các bạn thơ.

Cuộc dã ngoại thăm Hồ Ba Bể cuối năm 2012 càng làm cho tình cảm giữa các haijin càng thêm gắn bó. Và cuộc Hội ngộ Haikư Nha Trang 2015, Hội ngộ Haikư Cố đô 2019 càng gắn kết hơn tình cảm haijin ba miền. Mặc dù, biết rằng tuổi càng cao sức khỏe càng yếu là quy luật của cuộc sống, nhưng tôi, người được Câu Lạc Bộ ủy nhiệm vai trò tổ chức sự kiện, cũng rất vui mừng thấy chị Đỗ Tuyết Loan đã cố gắng tham gia. Cái nóng miền Trung đã làm tôi khá lo lắng cho sức khỏe của Chị và các haijin cao tuổi khác, nên sau khi tham quan Lăng Minh Mạng, tôi đành xin ý kiến Chủ nhiệm Câu Lạc Bộ, lão thi huynh Đinh Nhật Hạnh, cho hủy buổi tham quan Đại Nội và Hoàng Cung đã được thiết kế trong chương trình, để bảo vệ sức khỏe cho các anh, chị. Và tôi thở phào sung sướng khi các haijin ba miền đã “hồi gia” an toàn, khỏe mạnh.

Hai năm nay, đại dịch SARS-CoV2 quái ác đã làm chúng ta ít có dịp gặp nhau, nhiều sự kiện đã dự kiến của Câu Lạc Bộ đành phải tạm dừng. Chúng ta chỉ còn trang web haikuviet.com như là ngôi nhà chung luôn rộng mở cửa, sáng ánh đèn để chúng ta giao lưu hầu giảm nhẹ nỗi nhớ… Bỗng sáng 25 tháng 7 giữa đợt giãn cách xã hội thứ tư, tôi bàng hoàng nhận được tin buồn: Chị Tuyết Loan đã phiêu diêu miền Cực Lạc. Thế là từ nay Câu Lạc Bộ Haikư Việt mãi vắng bóng một bạn thơ dịu dàng, đôn hậu, ít nói nhưng luôn luôn nở nụ cười dịu dàng, ấm áp. Những khúc haikư của Chị đã thay lời muốn nói để chia sẻ tâm tư, tình cảm với người thân, với bạn bè và với cuộc đời.

Hoàn cảnh dịch bệnh không cho phép chúng tôi được thắp nén tâm nhang trước di ảnh Chị.

Xin cầu mong hương linh Chị siêu thoát.

Và Chị Tuyết Loan ơi, xin hãy phiêu diêu miền Cực Lạc với những phiến khúc haikư chưa kịp viết ở cõi trần.

LVT

Bài viết khác

Tác giả: Haiku Việt