Thiên nhiên cuồng nộ
virus bạo tàn
chúng ta đang trả giá
Lê văn Truyền
Con siêu virus có cái tên mỹ miều Corona (Vương miện) đang quét một cơn bão đại dịch qua toàn thế giới, cũng giống như cơn thủy triều “cái chết đen” dịch hạch do vi khuẩn Yersinia pestis gây ra trong những năm 541 – 750 sau C.N. đã giết chết khoảng 50 triệu người khắp vùng Trung Á, Trung Đông, Bắc Phi, bằng 50% dân số thế giới thời bấy giờ. Và rồi một lần nữa, từ năm 1347 đến năm 1351, dịch hạch từ Trung Quốc qua những con chuột trên những chiếc thuyền buôn lại lan rộng khắp châu Âu, giết chết khoảng 25 triệu người. Cái chết đen thời Trung cổ là khởi đầu cho “sự suy tàn của chế độ nông nô” ở Châu Âu mà không cần đến một cuộc cách mạng đẫm máu. Giờ đây, dịch Covid-19 với tốc độ siêu nhanh, chỉ sau ba tháng từ Vũ Hán cũng đã lan ra gần như khắp các quốc gia trên 5 Châu lục, gần triệu người từ dân thường đến giới tinh hoa đã là nạn nhân của một đại dịch chưa biết khi nào kết thúc.
Mấy hôm nay, trên mạng xã hội lan truyền một thông điệp được cho là của Bill Gates, một trong những bộ óc vĩ đại của nhân loại đương thời, nêu lên những điều mà con virus Corona buộc chúng ta phải suy ngẫm về thế giới của “loài người thông minh”, về các giá trị chúng ta thường tôn sùng và mưu cầu, về cách hành xử của chúng ta đối với đồng loại và đối với muôn loài, dù là loài hữu tình hay vô tình, với thiên nhiên, trái đất – ngôi nhà chung chúng ta đang cộng sinh cùng với bao loài sinh vật khác. Và rồi, chỉ sau mấy hôm, truyền thông thế giới lại cho rằng bức thông điệp nói trên chỉ là tin giả (fake news) của một người ẩn danh nào đó, muốn mượn tên tuổi của Bill Gates để “đánh bóng” mình.
Công bằng mà nói, mười ba thông điệp trong bức thư, dù không phải là của Bill Gates, dù là của “một kẻ thích đùa” nào đó thì cũng đáng để chúng ta suy ngẫm. Điều đáng cho ta suy tư nhiều nhất là: “Trái đất của chúng ta đang bị bệnh. Chúng ta cũng bị bệnh vì ngôi nhà của chúng ta đang bị bệnh” và “Hãy kiềm chế bản ngã của mình lại. Nó đang nhắc nhở chúng ta rằng cho dù chúng ta vĩ đại đến đâu thì chỉ một con virus cũng có thể làm cả thế giới của chúng ta bế tắc”.
Khi những “siêu đô thị” – niềm tự hào của nhiều quốc gia – đang trở thành những thành phố chết, khi những sân băng trở thành những “nhà ướp xác” mênh mông, khi những lò hỏa táng đỏ lửa hết công suất 24 giờ mỗi ngày, khi những thầy thuốc tận tâm và giỏi giang nhất cũng trở thành người bệnh bất lực chờ Thần chết đến đem mạng sống của mình đi, ta hãy trân quý cuộc sống, yêu thương đồng loại, yêu thương muôn loài và thiên nhiên độ lượng mà chúng ta đang sống cùng như một cách sám hối cho những sai lầm mà ta đã mắc phải.
LVT