Sợi tình- Nguyễn Thánh Ngã

alt

alt

bàn tay

ai đón đưa

sợi dây không buộc chặt

(Khả My)

Khả My – cô sinh viên mới ra trường. Ở cái tuổi còn mơ mộng, Khả My đã tự bén duyên với thơ haiku Việt. Trong mấy bài haiku xinh xắn của em, tôi chọn bài thơ trên như một cảm hứng bất chợt.

Bàn tay “, được hiểu như xúc cảm mạnh mẽ nhất của loài người. Từ khi biết hái lượm, loài người đã nắm tay nhau, dắt nhau qua vô vàn biến đổi để thành người như ngày nay, thì bàn tay vô cùng quan trọng. Nó là năng lực biểu cảm yêu thương, giận ghét trong sự cầm nắm hữu hình và vô hình.

Bàn tay mà Khả My viết, là sợi dây vô hình, là tiếng nói của sự im lặng thiết tha. Riêng trong bài haiku thơ tình này là bàn tay khác phái, có sức hút nam châm dẫn đến hành động “ai đón đưa” hàng ngày, đã in đậm vào cõi nhớ…

Thơ haiku gợi ra đôi bàn tay ưu ái dành cho người yêu, và đón nhận tình cảm đáp lại. Đó là niềm giao cảm bản năng mà muôn loài dành cho nhau. Tuy nhiên, đôi bàn tay mười ngón ấy đã đến lúc biến thành một sợi dây: dây tình! Trong truyện Kiều, thi hào Nguyễn Du từng viết:” Tu là cội phúc, tình là đây oan”…

Vâng, sợi dây không buộc mà chặt.

Không níu kéo mà vấn vương.

Không dằng co mà đứt nối…

Khả My viết:“sợi dây không buộc chặt”, là lúc tình yêu mới chớm, còn thả lỏng, còn tự do…Xét về sắc thì đây là lúc đẹp nhất của một nụ hoa. Về hương, thì đây là thời trinh khiết nhất, con ong chỉ mới bay vòng chưa biết đậu vào đóa trà mi thơ mộng.

Thơ haiku luôn dành cho độc giả một khoảng trống. Thì đây, người đọc thỏa sức tưởng tượng cái khỏang trống ấy dành cho một mối tình. Cái hay của bài thơ chính là ở đó, là những gì kín đáo, khó nói nhất được cất giấu trong cái chưa thành và …sẽ thành.

Với lần đầu học viết thơ haiku, Khả My đã làm nên điều kỳ diệu mà loại thơ độc đáo này mang lại. Hy vọng em sẽ gặt hái nhiều hoa thơm quả ngọt trong vườn haiku đa sắc màu…

Sài Gòn tháng 12/ 2017

N.T.N

Bài viết khác

Tác giả: Haiku Việt