Say thơ Haiku với bạn vong niên- Dương Quang Minh

“Nhà thơ Haikư Việt đang ở phương trời nào đó?” – qua điện thoại, tôi cất tiếng gọi. “Mình đang ngắm hoa ở Chợ Hoa Tết Trương Định đây. Mời bạn đến nhà chơi nhé. Mươi phút nữa gặp nhau nhé” – Bác Đinh Nhật Hạnh U 100, bạn vong niên của tôi đáp. Thế là chúng tôi lại thêm dịp ngồi bên nhau  thưởng thức trà ngon, đàm đạo thế sự. Trong niềm vui tiễn năm Kỷ Hợi (2019) đón năm Canh Tý (2020), bác Hạnh trao tặng tôi cuốn Tuyển tập thơ Haikư Việt của Câu lạc bộ Hakư Hà Nội. “Quý hóa quá, đẹp quá” – tôi reo lên đón báu vật có tên “12 năm ấy” (bằng 3 ngôn ngữ Việt, Anh, Nhật), Nhà xuất bản Văn Học ấn hành.

alt

Theo thói quen, tôi đọc ngay lời tựa ở trang đầu ấn phẩm, liền được tiếp nhận thông tin từ nhà thơ Nhật Chiêu: “Thơ Haikư dù ban đầu mang tính đặc trưng Phù Tang, nhưng càng ngày càng mang tinh quốc tế. Không ai tính nổi trên thế giới đến thời điểm này có bao nhiêu người  sáng tác thơ Haikư. Đủ màu da cho thơ Haikư. Đủ phong cách cho thơ Haikư. Đủ lứa tuổi, đủ đề tài…”. Tiếp đến, nhà thơ ngợi ca sự đóng góp và thành công của các nhà thơ Haikư Việt từ năm 1975 đến nay. Lật mở trang mục lục, tôi đếm được 59 tác giả cung cấp tới 590 bài thơ (mỗi người 10 bài) kết thành ấn phẩm dày tới 220 trang.

“Bác Hạnh ơi – tôi ngỏ lời – Em hiểu với thơ Haikư, người đọc phải suy ngẫm từng câu từng chữ, chứ không thể “cưỡi ngựa xem hoa”. Dù vậy, vừa lướt qua ấn phẩm thôi, em có duyên bắt gặp bài hợp với ý mình”, rồi giải bày: “Với 8 từ “Đậu – gió vẫn thổi – đôi cánh vẫn rung” bài thơ của Mai Văn Phấn  mang đậm tính thời sự. Những kẻ tham nhũng, hư hỏng thời đương chức, những tưởng khi về hưu sẽ thoát búa rìu pháp luật. Thực tế diễn ra không thế, họ run rẩy, lo sợ. Đã gây tội thì phải đền tội. Cuộc sống thật công bằng”. Thấy bác Hạnh gật đầu, tôi hào hứng nói tiếp: “Em còn thích bài cũng chỉ 8 từ “Con giun – chui xuống vườn – đất bao la” của Phan Hữu Cường”. Được bác Hạnh hỏi lý do, tôi thưa: “Bài thơ ấy chứa bài học lớn. Ai hiểu rõ mình, hiểu rõ môi trường xã hội, môi trường thiên nhiên nơi mình sống, ắt hành động phù hợp và luôn luôn thấy mình thênh trang, hạnh phúc”. Nhận thêm cái gật đầu của người bạn vong niên, tôi nồng nhiệt trải lòng: “Bác Hạnh ơi! Em thú lắm khi đọc bài thơ của Lê Đình Công 3 dòng, đều đặn mỗi dòng 4 từ  “Mông lung đêm dài – chợt vang gà gáy – ô kìa ban mai”. Phải chăng nhà thơ  diễn tả tâm huyết của những vĩ nhân, luôn luôn mang tinh thần tìm tòi khám phá vì sự nghiệp chung. Khi ánh sáng trí tuệ bùng phát, các vị ấy sung sướng  đến cao độ, do khẳng hoạch định được bước đường thành công phía trước. Em xếp bài này vào mục “Gương sáng nhân tài”, liệu có được không ạ?”. Bác Hạnh thủng thẳng nói: “Nước gặp họa thì xuất hiện tôi trung để ứng cứu! Cổ nhân từng tổng kết!”, rồi thêm lời gợi ý: “Nhà báo ơi! Viết thành văn ngay đi những suy tư buổi đầu anh vừa nói khi mới lướt qua “Tuyển tập thơ Haikư – 12 năm ấy”, và nhớ đọc kỹ, viết tiếp về những điều hay ý đẹp ẩn mình trong mấy trăm bài thơ Haikư khác nữa nhé”. Tôi liền đáp “Em xin sẵn sàng”.

DQM

Bài viết khác

Tác giả: Haiku Việt