Hạnh phúc tại tâm- Lê Văn Truyền

alt

alt

Nhìn bầu trời trôi

đầu trống rỗng

hạnh phúc đấy thôi

Như Trang

Thật khó để tìm kiếm một thứ gì đó, khi ngay bản thân ta cũng không biết rõ nó là cái gì. Ai cũng mưu cầu hạnh phúc, nhưng hạnh phúc là cái gì vậy?

Với một đại gia, hạnh phúc có thể là khi thấy giá cổ phiếu của công ty mình niêm yết trên thị trường chứng khoán mỗi buổi sáng lại tăng vọt theo chiều thẳng đứng hoặc khi thấy một công ty đối thủ cạnh tranh “đáng ghét” bỗng nhiên công bố phá sản. Với một “hotgirl” có thể đấy là lúc vào buổi tối muộn thấy một câu nói (nhiều khi vớ vẩn, dở hơi và vô nghĩa) mình buột mồm trong ngày hay một bức ảnh “thiếu vải” được đưa lên mạng xã hội bỗng nhận được mấy ngàn, thậm chí mấy chục ngàn lượt “like”. Với một “hotboy” thuộc hàng “rich kids”, là khi thấy trong bộ sưu tập xe hơi hàng khủng của mình có thêm một chiếc xe “độc” triệu đô “chưa thằng nào có”, bằng giá trị hơn 500 ngôi nhà tình nghĩa. Với người nông dân miền Trung sau gần một năm trời hạn hán cánh đồng nứt nẻ, gia súc chết khát, cây cối chết khô hạnh phúc là lúc được ngửa mặt cảm nhận những hạt mưa mát mẻ đầu tiên từ trên trời ban xuống … Và trong làn sóng Covid 19 thứ hai hiện nay ở nước ta, hạnh phúc chắc là những hạt gạo đầu tiên mà những người bị đẩy ra bên lề cuộc sống, những người bị bỏ lại phía sau – như ngôn từ “thời thượng” nơi cửa miệng của những nhà chính trị trên thế giới – nhận được từ một cây ATM gạo miễn phí …

Nếu vậy, chúng ta có thể thấy rằng không thể “định tính” và “định lượng” được hạnh phúc bằng những thứ “thuốc thử” nhậy nhất và đong đo đếm hạnh phúc mà chúng ta muốn sở đắc. Vì sao vậy? Vì bản tính của con người là “tham, sân, si”. Vì chúng ta “được voi thì đòi tiên”, thậm chí các “teen” bây giờ còn nói “được voi còn đòi tiền”!

Ralph S Marston (1907-1967), một cầu thủ bóng đá nổi tiếng thể giới không chỉ bằng kỹ năng chơi bóng mà còn bằng những câu nói được cả thế giới coi như danh ngôn (quote), đã nói: Hạnh phúc là sự lựa chọn, chứ không phải là kết quả. Sẽ không gì có thể làm bạn vui cho tới khi bạn lựa chọn trở nên vui vẻ. Không ai có thể làm bạn vui cho tới khi bạn tự quyết định hãy sống vui vẻ. Hạnh phúc sẽ không đến với bạn, mà chỉ có thể đến từ bạn”. Ông cũng nói: “Trong mọi hoàn cảnh, luôn có điều gì đó tốt đẹp. Nếu bạn nhìn ra nó, bạn sẽ cảm nhận được hạnh phúc”.

Bởi vậy, trong một buổi sáng đầu thu sau cơn mưa Ngâu mát mẻ, tác giả phiến khúc haiku trên đây bỗng nhận ra chính khi này, tại nơi đây, chỉ cần được ngắm nhìn bầu trời xanh trong vời vợi với những làn mây trắng lững lờ trôi, tâm hồn thanh thản, đầu óc “rỗng không” vì không còn bị dằn vặt với những “được, mất”, “ăn, thua”, những “tị hiềm, bon chen” của cuộc sống, đấy chính là khoảng khắc nữ haijin cảm thấy hạnh phúc nhất.

Phiến khúc haiku bật ra tự nhiên trong sự “tỉnh thức” của nữ haijin bỗng làm tôi liên tưởng đến khúc haiku của Yamaguchi Sodo (1642-1716), một bậc thầy haikư Nhật Bản:

Mùa xuân này trong lều tôi

không có gì

không thiếu gì

Đinh Nhật Hạnh dịch

Có một mối liên hệ nào chăng giữa một bậc thầy haiku ở xứ sở của hoa anh đào xa xôi gần ba trăm năm trước với một haijin trẻ đất Việt hôm nay?

Vâng, tôi trộm nghĩ là “Có”!

Đấy chính là thái độ sống và quan niệm về hạnh phúc.

LVT

Bài viết khác

Tác giả: Haiku Việt