Mối duyên thơ- Đinh Nhật Hạnh

alt

Lâu ngày gặp nhau,TS Lê Đăng Hoan -dịch giả tiếng Hàn nổi tiếng-bạn đồng hương chí thiết của tôi-vui vẻ :” Có quà đặc biệt cho anh đây! Tập thơ mới nhất và cũng lạ nhất của Mai Văn Phấn” Hơi ngạc nhiên về độ mỏng,rất mỏng của sách và cả vẻ dung dị,mộc mạc ít thấy của trang bìa .Tịnh không có một nét hoa văn,màu sắc điểm xuyết như ở bất cứ tập thơ nào .Không một lời nói đầu.Không một dòng cảm nhận.Lạ.Quả chưa hề thấy từ khi bị nàng Thơ mê hoặc.Mai Văn Phấn?Nhà thơ trẻ cách tân nổi tiếng. Đúng là tên tác giả vừa được 2 giải thưởng của Hội nhà Văn thời gian qua.Và tôi liền mở đọc. ngay trang đầu,bài mở đầu phần thơ 3 câu có đầu đề đã khiến tôi sững sờ:

CÁI NHÌN

Vũng nước nhỏ dưới chân núi

Soi

Tận đỉnh

alt

Tôi lặng người.Cô đọng quá.Thật vậy.Và tôi đọc lại,đọc lại.Trí tưởng tựơng của tôi vốn nghèo và thấp bỗng nhiên được nâng lên ,nâng lên rồi bỗng lóe lên một cảnh tượng y hệt tôi đã được bao lần chiêm ngưỡng khi hạnh phúc được 5 kỳ say mê du ngoạn chốn Địa đàng Hồ Ba Bể…Đó là cảnh mây,cây,chim ,núi phản ảnh ngược trên làn nước trong xanh kỳ ảo mà mấy chai nước tôi vục ngay giữa dòng Hồ huyền thoại làm kỷ niệm cách đây đúng 8 năm,9 năm giờ đây lắc mấy vẫn không hề vẩy cặn,minh chứng cho độ tinh khiết kỳ lạ của Hồ Tiên..Vậy mà chỉ một vũng nước nhỏ-vũng đã nông choèn mà còn là vũng nhỏ- trong 3 từ chắt chiu đến giật mình.Hẳn vũng ây rất trong.Không có cọng rác.Không có vẩn bùn.Hoàn toàn tinh khiết.Và cả hình dáng núi đồ sộ cao vút kia,rất cao, bao trùm tất cả bỗng phản ảnh trung thực lên gương nước tí hon,trong veo ngay dưới chân mình như chiếc gương chiếu yêu thần thoại soi tỏ mọi biến động,trạng thái trên cao, xa vời vợi.

Câu thơ ghê quá!

Quả đúng thật! Rồi ngay sau đó ,tôi có dịp trở về thăm lại Hồ xưa ,lần thứ năm-vục chậu nước trong veo giữa lòng hồ,nơi sâu nhất nghe đâu hơn 16 m.Lên bờ,tìm chỗ phẳng sát vách núi cao nhất quả nhiên thấy rõ mồn một nào lá,nào hoa rồi chim trời thay nhau tìm chốn đậu,ríu rít và thú vị chưa !Cả thoáng bóng lũ khỉ đuổi nhau chí chóe.Và tôi hiểu.Không phải vũng nước nhỏ nào cũng có công năng thấu thị như vũng nước tuy nhỏ bé nhưng cực kỳ trong trên câu thỏ cực ngắn kia.Nước dẫu chỉ bó hẹp trong vũng – nếu giữ được trong –quả là không hề dễ,mới thấy được phần nào sôi động kỳ bí tít trên đỉnh núi cao chót vót.Soi tận đỉnh ,hẳn là thấy cả khoảng trời hùng vĩ khi quang mây hay khi dông bão thất thường.Đa chiều không gian hiển thị ngay từ vũng nước nhỏ tầm thường mà nội lực mông mênh.

Thế rồi câu chuyện diễn biến cực nhanh , qua điện thoại tôi đáp lễ nhà Thơ chưa hề gặp -đọc nối ý sắc lẹm của người thơ tài danh trẻ- khúc thơ viết 2 năm trước cho riêng mình,không đề – nhân một chuyến viễn du vẫn nằm trong sổ tay,chưa có dịp chia xẻ cùng ai “đồng sàng đồng… mộng” :

“Vũng trâu đằm-

Mặt trời

lộn ngược

Câu chuyện chỉ ngắn ngủi thế thôi,mà chiếc cầu thơ đôi nhịp chính là 2 đoản khúc Haiku Việt tương phản-bên cực trong ,bên cực đục -bắc qua chiếc điện thoại nối 2 đầu tri kỷ từ đây.Rồi cũng từ buổi ấy ,đôi bạn thơ chênh nhau 30 tuổi đã thành tri âm chí thiết- trên một dòng thơ cực ngắn-đồng hành.

Sức công phá của 2 câu thơ …

Đó là 9 từ đẹp nhất chia đều cho cả hai kẻ đam mê thể thơ ngắn nhất trên đời mà sức gợi mênh mông-Haiku.

Ngõ Bằng lăng

Tiết Trung thu 2017

ĐINH NHẬT HẠNH

Bài viết khác

Tác giả: Haiku Việt