Bóng- Nguyễn Thánh Ngã

alt

alt

BÓNG

Một bóng hoa đào

thắp bừng ngõ nhỏ

ấm chiều ba mươi

(Đinh Nhật Hạnh)

Câu thơ:“mỗi năm hoa đào nở” của Vũ Đình Liên, đã ăn sâu vào máu của mỗi người dân Việt trong bài thơ Ông đồ.

Thời nay có một ông đồ Haiku Việt, cao tuổi nhất trong Hiệp hội Haiku Thế giới, cũng làm thơ “thấp thoáng bóng hoa đào ngõ nhỏ” đậm sắc hương Hà Nội….cái bóng mơ hồ ấy….khiến ta không khỏi bâng khuâng về bao nỗi niềm tiềm ẩn.

Chỉ có thơ Haiku và người viết. Phải tài tình lắm mới đặt được vấn đề. Cái bóng của hoa đào thì có điều gì để nói? Vậy mà cái bóng ấy, đã khiến chúng ta có niềm tin yêu và hy vọng.

Nếu bóng hoa đào nghiêng soi trên mặt hồ, lại là một tư duy khác. Đằng này, một bóng hoa đào lẻ loi trong con ngõ nhỏ thật là cô liêu, cho ta thấy sự cô đơn đến tuyệt cùng! Cũng chính cái cô đơn làm nên điều kỳ diệu cho thơ.

Ai cũng biết cuối đông sang xuân xứ Bắc mình rét mướt…lòng người xa xứ cũng như người đang hun hút chờ ai – xa lắm, nhớ lắm trở về…Ôi chiều ba mươi người Việt Nam nào không bâng khuâng, thắc thỏm…Và trên ngõ nhỏ thân thương ấy giữa lòng Hà Nội, một bóng Hoa đào bâng quơ ấy có thể là cành đào Nhật Tân nổi tiếng, hoặc một tà áo dài màu hoa ấy bay bay, hay chính là màu xuân trên má ai ửng hồng hò hen, vừa cụ thể, vừa mơ màng , đã qua hay hiện tiền khiến người đọc không khỏi xốn xang một chiều ba mươi hoài niệm, mơ đoàn tụ lứa đôi ..Cảm giác ấm áp từ một bóng hoa đào giữa khung trời mưa phùn lành lạnh ấy, hạnh phúc và hy vọng cứ lâng lâng…thấp thỏm đợi chờ…

Ngõ nhỏ ấy -Bằng Lăng , vốn tím nhiều nỗi nhớ, rất đỗi mơ màng, nơi hội tụ bạn thơ Haiku bốn phương trời tri ngộ…Dẫu chỉ bâng khuâng một bóng hoa đào…ngõ nhỏ cuối năm:

Ngõ ấy

cánh bằng lăng rơi

trang thơ Đinh Nhật Hạnh

(Nguyễn Thánh Ngã)

Thế đấy. Nhà thơ sưởi ấm cho đời. Dù chỉ là một cái bóng

Đà Lạt tháng 3/2017

N.T.N

Bài viết khác

Tác giả: Haiku Việt