
1.Nha Trang
Trước biển
hàng dừa xõa tóc
ngắm mặt trời lên
Xa xa Hòn Yến dập dềnh
Con thuyền viễn xứ bồng bềnh chân mây
Ngập ngừng không nắng mà say
2.Gió sang mùa
Chiều đi
ngày khép cửa
gió sang mùa
Hất tung vạt áo bỏ bùa
Câu thơ chấm lửng… còn chưa xuống hàng
Để người lỡ chuyến đò ngang.
3.Nỗi lòng
Cánh chim không về lại
độc huyền cầm
khắc khoải trong mưa
Chị đem buồn bán chợ trưa
Em đem nắng quái cuối mùa gửi ai?
Giữ lòng một chút giêng hai!
4.Ngọn lửa
Tàn tro quá khứ
cháy lên
ngọn lửa vô hình
Câu thơ buộc chặt ân tình
Mà nghe như trái tim mình chảy tan.
Cũng đành lá rụng mùa sang!
5.Đến Dinh Bảo Đại ở Nha Trang
Lên núi Cảnh Long
nhìn về phía biển
gành đá dựng, mặt nước sâu
Nghênh phong, Vọng nguyệt cổ lầu
Vương triều một thuở tìm đâu bây giờ
Để lòng du khách ngẩn ngơ!
6.Khoảng lặng
Thiết mộc lan trổ hoa
chiều trở gió
hương bay xa
Trời cao vắt dãi Ngân hà
Vô tình một mảnh sao sa lạc loài
Bâng khuâng một thoáng ngậm ngùi!
7.Mưa tháng Năm
Tháng Năm
cơn giông đầu hạ
ánh chớp xé trời
Thời gian đang đi trước tôi
Bước chân không vội sao người chênh chao!
Phải chăng là bởi mưa rào?
8.Biển vắng
Biển vắng
tiếng dương cầm dìu dặt
bài sonat dịu êm
Nghiêng chiều đổ nắng vào đêm
Nghiêng hoàng hôn để bên thềm lá rơi
Có một người đứng trước tôi!
9.Trở về
Đêm đầy sao
Có con đom đóm
Lạc vào vườn tôi
Ước gì năm tháng ngừng trôi
Để ta về với khoảng trời tuổi thơ
Bao giờ cho hết đợi chờ!
10.Mùa hạ đi qua
Mùa hạ cuối cùng
lớp học lặng
nỗi buồn chung
Lối về đã phủ rêu phong
Đường vui ngày trước giờ không bóng người
Sân trường vẫn lá bàng rơi!
11.Huế thơ
Dòng nước lặng lờ
Nguyệt cầm thả giọt
Huế thơ
Hương giang sóng vỗ đôi bờ
Cố Đô trầm mặc mộng mơ dáng buồn
Tiếng chuông Thiên Mụ chiều buông!
12.Biển đêm
Dấu chân
In bờ cát trắng
Sóng đêm xóa mờ
Rì rào biển hát tình thơ
Dịu dàng như thuở còn chưa biết buồn
Cuối trời khuất mảnh trăng suông!
LTĐ